Bây giờ đã là tháng sáu, Bắc bán cầu chính thức bước vào mùa hè, ngày dài đêm ngắn, trời rất nhanh sáng.
Ăn sáng xong, Phong Bắc Thần đạp xe đạp đưa Cố Di Gia đến trường, Cố Di Gia ngồi sau xe đạp ngáp ngắn ngáp dài, vẫn chưa tỉnh lắm.
Bảo Sơn thấy vậy thì kinh hồn bạt vía: “Cô út, đừng ngủ, nhỡ đâu rơi từ xe xuống sẽ đau lắm đó.
Cố Di Gia buồn ngủ nhìn cậu bé: “Không ngã đâu, cô ôm Thần Thần mà.
Đến trường, cô cố gắng sống sót qua hai tiết học, đợi đến giờ ra chơi, cô không tỉnh táo nổi nữa nên ngủ ngay trên bàn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây