Một ngày trước khi khai giảng, Phong Lẫm và doanh trưởng Hứa đã cùng rời khỏi thủ đô.
Vì hai người họ phải tranh thủ chuyến tàu sớm, lúc trời còn chưa sáng Trần Ngải Phương đã thức dậy nấu một ít thức ăn để họ mang lên tàu.
Người bên cạnh vừa động đậy thì Cố Di Gia cũng lồm cồm bò dậy theo.
Phong Lẫm thấy cô còn chưa mở mắt ra thì biết cô vẫn còn rất buồn ngủ, vì thế đã ấn cô xuống giường lại, hôn lên gương mặt vẫn còn đang mơ màng không biết gì kia: “Em ngủ tiếp đi, không cần tiễn anh đâu.
Cố Di Gia đưa tay ra ôm lấy cổ anh, nói thế nào cũng không chịu buông, chỉ lẩm bẩm: “Tiễn anh xong rồi em về ngủ tiếp cũng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây