Bảo Sơn được mọi người vây lấy, thậm chí còn có người cố ý sang đó để vuốt ve cậu, véo cậu, ôm lấy cậu, nói là phải xin vía của trạng nguyên.
Bảo Sơn bị dọa đến mức da đầu tê rần, không dám bước ra khỏi cửa.
Cậu bé than vãn với Cố Di Gia: “Những người bên ngoài như bị bệnh ấy, họ cho rằng chạm vào con là có thể trở nên thông minh nên ai nấy cũng muốn ôm lấy con cả…
Nói đến đây cậu bé bắt đầu thấy ấm ức.
Cậu bé đã mười ba tuổi rồi, cũng đâu còn là con nít nữa, sao lại có thể thích bị người khác sờ tới vuốt lui, ôm qua ôm lại như thế chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây