Trời rất tối nhưng Cố Di Gia vẫn ngoái đầu lại nhìn, một lát sau, khi không còn thấy bóng dáng đoàn trưởng Phong đâu nữa, lúc này cô mới quyến luyến quay đầu lại.
Đây là lần đầu Bảo Hoa lên thành phố cùng mọi người nên cô bé cực kỳ phấn khích, dọc đường đi cái miệng nhỏ liến thoắng không ngừng.
So ra thì Bảo Sơn bình tĩnh hơn nhiều, cậu bé thường nhắc cô bé ngồi yên.
Cố Di Gia ngó đầu nhìn ra đằng sau, thấy chị dâu đang bế đứa bé, bèn nói: "Chị dâu, nếu chị bế mỏi quá thì để anh em làm cho. Dù gì sức lực anh trai cô cũng rất khỏe, bế đứa bé chỉ là chuyện nhỏ.
Trần Ngải Phương cười nói: "Chị biết mà, em yên tâm đi, giờ Nguyên Bảo đang ngủ rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây