Nửa đêm, Cố Di Gia lại lên cơn ho trực giấc.
Ngực cô đau âm ỉ như muốn nổ tung, cả người cô rúc trong chăn run rẩy, toát mồ hôi lạnh, may có Trần Ngải Phương tỉnh dậy, ôm cô vào lòng, vuốt ngực cô.
"Gia Gia, Gia Gia..."
Một lúc lâu sau, Cố Di Gia mới khỏe lại, cô yếu ớt nói: "Chị dâu, em không sao..."
Trần Ngải Phương vẫn ôm cô, nhẹ nhàng vuốt ngực cô, giống như lúc mới gả cho Cố Minh Thành, buổi tối khi đi ngủ, cô ấy sẽ ôm cô gái nhỏ ốm yếu này vào lòng, khi nửa đêm cô lên cơn ho khó thở, cô ấy sẽ vuốt ngực cô, sau đó đút nước cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây