Quản Tễ biết đứa bé trẻ thông minh, bà ấy bèn đưa tay gõ nhẹ đầu cô bé: “Được rồi được rồi, ở đây không có việc của cháu, mau về phòng ngủ đi, ngày mai các cháu cứ việc đi chơi, về phần chú thím út thì không cần cháu lo đâu.
Phong Bắc Thần bĩu môi, nhưng cô bé vẫn phải nghe lời người lớn.
Cô bé đứng dậy: “Vậy được ạ, cháu đi ngủ trước đây ạ.
Sau đó, cô bé chào tạm biệt họ rồi lên lầu đi ngủ.
Chị Điền cũng nấu xong mì bưng ra, chị Điền đặt hai bát mì nóng hổi lên bàn, ân cần nói: “Các em mau đến ăn đi này, ăn xong rồi thì đi nghỉ, trời lạnh như thế này, đi xe cũng là một cực hình."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây