Cố Di Gia cảm thấy anh ấy kể chuyện mình lái máy cày dưới nông thôn rất thú vị, nghe rất hấp dẫn.
Đang nghe được một lúc thì cô chú ý đến Tần Mộng Kiều nằm giường trên không biết đã quay đầu lại từ lúc nào, đang nhìn họ, khi đối diện với đôi mắt bình tĩnh của cô ấy thì Cố Di Gia đáp trả lại bằng một nụ cười.
Tần Mộng Kiều khựng lại nhưng cuối cùng cũng vẫn cười đáp lại.
Du Phong thấy Cố Di Gia cười với giường trên thì lập tức phản ứng lại ngay, nhanh chóng cười híp mắt lên tiếng: “Kiều Kiều, em có đói không? Có muốn ăn chút gì không?
Anh ấy vừa nói xong thì đã mở hành lý ra, lấy ra một gói đồ, sau đó lại lấy ra một cái bánh trứng từ trong túi giấy ra đưa cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây