Hiểu rõ nguồn gốc mọi việc, Cố Di Gia cũng chỉ có thể thầm thở dài trong lòng, biết tâm bệnh này không thể khỏi ngay lập tức được nên cô chỉ còn cách cố gắng tập luyện vào sáng sớm.
Cô phải cải thiện tình hình sức khỏe của bản thân, không thể để tình trạng cứ chuyển mùa là bệnh ập đến này tiếp diễn được.
Mãi đến khi trời dần chuyển lạnh, Cố Di Gia mới bắt tay vào làm áo lông.
Lông vịt tích cóp trong cả năm trời cuối cùng cũng có chỗ dùng.
Sau khi Cố Di Gia rửa sạch lông vịt lấy từ nhà kho ra, Phong Lẫm còn hỏi: "Gia Gia, cái này làm thành quần áo được à em?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây