Anh hành động nhanh nhẹn nên hái rau cũng rất nhanh, khi thấy giỏ sắp đầy, Cố Di Gia vội vàng nói: "Đồng chí Phong, thế là đủ rồi."
Sau đó Phong Lẫm cầm một trái cà tím lớn lại, rồi xách cái giỏ về nhà với cô.
Cố Di Gia từ từ đi theo anh, cô nhìn bóng dáng cao lớn thong dong của anh, rõ ràng chân anh rất dài nhưng lại phải đi chậm lại để phù hợp với tốc độ của cô, nghĩ vậy cô vô thức mỉm cười.
Kỳ thật Cố Di Gia cũng không cần phải đuổi kịp bước chân anh.
Cô cảm thấy bản thân không hiểu được quân nhân ở thời đại này, dù cho cô có ký ức do nguyên chủ để lại nhưng những ký ức đó hoàn toàn khác với trải nghiệm cá nhân của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây