Cố Di Gia ngồi bên cạnh Phong Lẫm, vốn cũng cho rằng bản thân chỉ là người làm nền thôi, chỉ ngồi cười là được rồi, nhưng ông cụ Doãn dường như lại hay chú ý đến cô.
“Tiểu Cố là người ở đâu vậy? Quê ở đâu, trong nhà có ai?
Trong lòng Cố Di Gia có chút khó hiểu, nhưng vẫn thành thật nói: “Cháu là người ở tỉnh F, quê ở công xã Nam Sơn, trong nhà có anh trai và chị dâu của cháu… Còn có cha và mẹ kế nữa, và hai người con của mẹ kế… Rất nhiều người ạ.
Suýt nữa thì miệng nói hớ rằng mình chỉ có mỗi anh trai và chị dâu.
Không còn cách nào, cho đến bây giờ cô vẫn không có cách nào coi ông cả Cố và Vu Hiểu Lan là người nhà của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây