Cố Di Gia không nhịn được mà nở nụ cười, cô chui đầu vào lồng ngực của anh, vươn tay ôm chặt lấy anh.
“Ừm, em biết rồi, em có anh rồi!
Nếu nói điều may mắn nhất khi đến thế giới này là gì, chính là được gặp người nhà tốt như vậy, được gặp đoàn trưởng Phong, còn có người nhà của đoàn trưởng Phong và bạn bè nữa đều rất tốt…
Cho dù sức khỏe của cô không tốt, cũng có người nhà tận tâm tận lực nuôi dưỡng cô, có ông nội Hồ và chú Vinh nỗ lực giúp cô chăm sóc sức khỏe, còn có sự che chở của đoàn trưởng Phong, sự thông cảm và giúp đỡ của người nhà anh ấy…
Cố Di Gia cảm thấy bản thân mình vẫn rất may mắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây