Sau khi dùng xong bữa tối ở nhà anh trai chị dâu, họ ngồi nói chuyện thêm một lúc, mãi cho đến khi bầu trời bên ngoài tối hẳn thì hai người mới đi về nhà.
Trong sân ở đây không có đèn đường, chỉ có chút ánh sáng le lói từ những ngôi nhà ở ven đường hắt ra.
Một tay Phong Lẫm cầm đèn pin, tay còn lại nắm chặt tay cô, đề phòng cô không cẩn thận vấp phải cục đá ven đường.
Nhiệt độ ban đêm của trời mùa xuân giảm mạnh, gió đêm thổi qua, khá lạnh lẽo.
Cố Di Gia kéo quần áo trên người lại, nói: “Chúng ta mau về nhà thôi, gió đêm lạnh quá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây