Bởi vì buổi tối hôm trước náo loạn đến tận khuya, nên ngày hôm sau, lúc Cố Di Gia thức dậy đã gần tới chín giờ.
Thân thể cô mềm như bông, cảm thấy mệt mỏi khi vận động quá độ.
Đã rất lâu rồi cô không trải qua loại cảm giác khó chịu đến nhường này. Nó khiến suy nghĩ của cô hơi hỗn loạn. Lúc đó, cô cứ ngỡ mình vẫn đang tham gia đại hội thể thao trong trường đại học và vừa chạy xong đường đua 1500m.
Cố Di Gia mở to mắt, ngơ ngác nhìn chằm chằm về phía trước.
“Gia Gia, em tỉnh rồi à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây