Phong Lẫm đáp lại, anh ngồi xuống rồi nói: "Mẹ ơi, sáng mai để con đưa mẹ ra nhà ga, mẹ ngủ sớm một chút đi ạ."
Quản Tễ cũng đành chịu, con trai khăng khăng muốn đưa bà ấy ra nhà ga, thật ra bà ấy cũng cảm thấy rất vui.
"Hay là em cũng đưa mẹ đi nhé." Cố Di Gia mở miệng, cô không nỡ để mẹ chồng đi, chẳng vì sao cả, chỉ là mẹ chồng đối xử với cô rất tốt mà thôi.
Phong Lẫm và Quản Tễ đồng thanh đáp: "Không cần đâu."
Quản Tễ thương cô thật lòng: "Gia Gia à, con không cần đưa mẹ đâu, đi tới đi lui rồi lại còn ở trong xe lắc lư suốt tám - chín tiếng đồng hồ, vừa cực khổ vừa khó chịu nữa."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây