Được mẹ chồng quan tâm, Cố Di Gia rất vui vẻ: “Mẹ yên tâm đi, cơ thể con tốt lắm! Ngược lại là mẹ và ông nội Hồ đó, hai người đều vất vả rồi, hôm nào con tới bệnh viện thăm hai người.
“Việc này không cần đâu, trời lạnh con đừng nghịch ngợm lung tung.
Quản Tễ bỏ đồ xuống rồi nói “Đây là người ta tặng cho mẹ và ông nội Hồ, bọn mẹ ăn không hết nên mang qua đây cho bọn con dùng thử một ít.
Cố Di Gia nhìn một chút, bên trong có lâm sản và thịt khô, đa số đều là đồ ăn.
Những món đồ này vô cùng được yêu thích ở thời này, cô hơi lo lắng hỏi: “Mẹ, thật sự không phải là mẹ dùng tiền mua đấy chứ? Cô không hy vọng mẹ chồng dùng tiền mua đồ cho bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây