Hôm sau, khi tiếng kèn vang lên, Phong Lẫm vừa rời giường thì thấy cô cũng dậy theo.
“Còn sớm lắm, em ngủ thêm một lát đi. Anh đắp chăn lại cho cô, dịu dàng nói.
Cố Di Gia dụi dụi mắt nói: “Không ngủ nữa, em muốn đi cung tiêu xã mua thịt, lỡ như đi muộn quá thì sẽ không có thịt ngon đâu.
Phong Lẫm không khuyên được cô, chỉ có thể nhìn cô đứng lên, lấy quần áo quấn mình lại.
Thời tiết lúc này càng ngày càng lạnh, đặc biệt là vào sáng sớm, gió rét lạnh căm, cái này với anh không tính là gì nhưng lại có thể khiến cô sinh bệnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây