Quả thật, Cố Di Gia rất vui vẻ, chỉ vào một mảnh đất trống khác: “Chỗ đó thì sao, dùng để trồng rau à?
Phong Lẫm lại ừ một tiếng, nói: “Đã trồng một ít cải xanh và rau hẹ, gieo hạt giống củ cải, chờ lúc thời tiết lạnh, chắc là đã có thể ăn.
Cố Di Gia gật đầu, cười tủm tỉm đưa điểm tâm trong tay cho anh, khen ngợi: “Đoàn trưởng Phong, anh làm tốt lắm.
Bản thân cô cũng không thích làm, cũng không thể nào làm được mấy thứ này nhưng miệng cô lại rất dẻo. Chỉ cần người khác làm là cô sẽ không keo kiệt lời khen, dù là đối với Bảo Sơn, Bảo Hoa hay là đối với anh.
Có đôi khi Phong Lẫm cảm thấy lúc cô khen mình giống như khen một đứa trẻ. Nhưng miệng cô quá ngọt, luôn luôn khen đến mức trong lòng anh cũng thấy ngọt ngào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây