Mắt thường cũng có thể thấy được cơ thể của cô gái nhỏ đang hồi phục, đã tốt hơn rất nhiều so với lúc mới đến quân đội, có thể tiến vào giai đoạn điều trị tiếp theo.
Cố Di Gia nghe thấy thế thì cảm thấy rất phấn chấn, vội nói: "Ông Hồ, gần nhất buổi tối cháu đi ngủ đã không còn bị tỉnh dậy vào nửa thêm do khó thở, cũng ít bị ho hơn nhiều, lồng ngực cũng không còn khó chịu nữa..."
Lúc vừa đến thế giới này, mỗi buổi sáng cô thức dậy một cách mơ màng, giống như hồn phách còn chưa ổn, cơ thể không phải là của mình.
Hiện giờ tình trạng này đã ít hơn nhiều, mặc dù buổi sáng ý thức của cô không quá rõ ràng nhưng cũng không đến mức mơ hồ.
Phong Lẫm ngồi bên cạnh nghe vậy cũng rất vui, đôi mắt nhìn chăm chú vào cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây