Đến ngày thứ ba quả nhiên Cố Di Gia đã hạ sốt.
Đợi khi cô có thể bước xuống giường đi lại thì bên ngoài trời đã nổi gió bắc, sắc trời âm u, trông có lẽ sắp có tuyết rơi.
Trời ngày càng trở lạnh.
Sau cơn bệnh này, lúc đến lấy thuốc thì cũng không biết ông Hồ có nghĩ đến chuyện thay loại thuốc khác không nữa, thuốc đó uống vào vừa đắng, mùi vị lại còn rất kỳ lạ.
Trước đây cô chỉ thấy nó lạ thôi, nhưng bây giờ nó còn thêm vị đắng, miệng cô sắp đắng đến mức không còn cảm giác gì nữa rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây