Đột nhiên, Trần Ngải Phương nghĩ đến gì đó, nói: “Gia Gia, dạo này chị làm một ít tương ớt, chắc cũng sắp được rồi, nghe nói đoàn trưởng Phong thích cái này, em cầm một lọ đưa cho cậu ấy.
Cô ấy đi vào phòng bếp lấy một bình thủy tinh đựng tương ớt, đưa cho cô.
Cố Minh Thành biết rõ ý của vợ mình, cũng không nói gì cả, vờ như không thấy.
Cố Di Gia sửng sốt, sau đó nói “ồ, rồi thất thần bước ra ngoài.
Mới ra cửa, một trận gió thu thổi đến, Cố Di Gia bị gió thổi làm cho giật mình, ngẩng đầu nhìn cây bạch quả rực rỡ ánh vàng trước cổng lớn ở đại viện bắt đầu rụng lá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây