Phong Lẫm nhìn thấy cậu ấy, tiện nói: "Mở đường phía trước giúp tôi."
Tiểu Trương vô thức trả lời một tiếng, vừa mở đường phía trước cho anh, vừa hỏi: "Đoàn trưởng, cô gái này là ai vậy?"
"Em gái Lão Cố, cô ấy bị bệnh." Phong Lẫm nói mà không có biểu cảm gì, quai hàm căng chặt. Anh có thể cảm nhận được cơ thể nhẹ nhàng mềm mại của người trong ngực, nhẹ như thể không có trọng lượng, cô yếu ớt tựa vào ngực anh, không một chút động tĩnh nào, khiến tâm trí anh cảm thấy có chút bất an.
Trước kia anh cũng đã từng gặp những người bị bệnh nhưng những người đó đều không mang đến cho anh loại cảm giác này.
Đó là kiểu... Như thể cả trái tim đều vặn vào nhau, sợ rằng điều tồi tệ nào đó sẽ xảy ra với người trong ngực, những cảm xúc như căng thẳng, lo lắng và khó chịu từ từ hiện lên trong tâm trí. Khi Phong Lẫm thỉnh thoảng cúi đầu nhìn xuống, anh có thể thấy cô đang vùi mình trong vòng tay anh, chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt. Nửa khuôn mặt này toàn bộ đều đang đỏ rực, lông mày cô nhíu lại, đủ thấy rõ rằng cô đang vô cùng khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây