Thái Hòa Bình vô cớ rùng mình, vội vàng nói: “Khi chúng tôi lên đến tỉnh thành, đồng chí Cố đã hôn mê vì quá mệt mỏi, tôi đã mời bác sĩ Phùng đến khám qua, ông ấy nói không có chuyện gì, cô ấy chỉ là mệt mỏi quá độ, bảo chúng tôi cẩn thận hơn, không thể để cho cô bị mệt quá…
Từ bản báo cáo chi tiết này, đầu óc Thái Hòa Bình cũng dần dần linh hoạt hơn.
Hình như đoàn trưởng Phong rất quan tâm đồng chí Cố thì phải? Chẳng lẽ là bởi vì cô là em gái của đoàn trưởng Cố, cơ thể lại còn ốm yếu, cho nên đoàn trưởng Phong dựa vào sự quan tâm đối với đồng đội, nên đã coi đồng chí Cố như em gái của mình chăng?
Phong Lẫm nói: “Ngày mai lúc cậu đưa bọn họ lên tàu hỏa thì chú ý một chút, chuẩn bị giúp bọn họ một ít thức ăn và thuốc…
Theo lời dặn dò cẩn thận của Phong Lẫm, Thái Hòa Bình càng ngày càng cảm thấy kỳ lạ. Cho dù đoàn trưởng Phong quan tâm người khác thì có cần phải cẩn thận như vậy không? Hay là bởi vì anh ấy không hiểu đoàn trưởng Phong, không biết anh là người như thế nào, cho nên anh dặn dò như vậy thật ra rất bình thường?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây