Đồ trong nhà, cái nào nên bán thì bán, nên mang thì mang, nên gửi thì gửi.
Hành lý đã được sắp xếp xong, Trần Ngải Phương nhìn hành lý đặt trong nhà, cho dù bọn họ đã cố gắng giảm nhưng vẫn phải mang theo rất nhiều đồ. Nhiều hành lý như vậy, chỉ với mấy người bọn họ cũng biết là khó đến mức nào.
“Không sao, có anh cả mà. Cố Di Gia rất tin tưởng vào anh trai của mình: “Sức của anh cả rất lớn, chắc chắn có thể xách lên được.
Bảo Hoa nói theo: “Đúng vậy, đã có cha rồi ạ!
Bảo Sơn nhíu mày: “Con cũng có thể xách được. Cậu bé mới mười hai tuổi vội vã muốn trưởng thành, vội vàng để người ta biết cậu bé đã là một người lớn, bình thường cậu hay tranh hỗ trợ giúp đỡ, lúc này cũng gấp gáp muốn chứng minh mình có thể xách được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây