Những người ghen tị với cô không ít, người không muốn nhìn cô sống tốt càng nhiều. Lúc này khó khăn lắm mới có được một chuyện có thể xem như là “vết nhơ của cô, dĩ nhiên sẽ làm cho mọi người kích động muốn nói gì đó.
Trong lòng Hoàng Bình Bình vẫn lo lắng cho Cố Di Gia, cô ấy cũng hy vọng trước mắt cô tạm thời đừng quay về công xã. Cô muốn trở về thì ít nhất cũng phải chờ đến lúc chuyện của nhà họ Khương đã qua, không ai nhắc lại nữa, lúc đó mọi người sẽ không đến trước mặt cô nói mấy lời gièm pha, nghe mà chướng tai kia.
Nhưng mà, lúc này anh trai của Cố Di Gia đã về nhà, vậy thì chắc là không có người nào không biết điều chạy đến châm chọc cô nữa nhỉ? Nếu ai không sợ Cố Minh Thành thì cứ tới đi.
Cố Minh Thành là quân nhân bảo vệ quốc gia, ai dám bắt nạt ngay trước mặt người nhà của đồng chí quân nhân chứ? Không cần Cố Minh Thành làm gì thì cán bộ của công xã và đại đội trưởng cũng không để yên mà nhất định sẽ trừng trị bọn họ.
Vẻ mặt của Cố Di Gia không thay đổi, cô dịu dàng nói: "Mấy hôm nay em đều ở thị trấn, cũng không ra khỏi nhà cho nên không nghe ngóng được gì cả. "
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây