Mặc dù ở nhà họ Ngụy hơn một tháng nhưng hành lý của bọn họ không nhiều, chỉ cần một cái túi là đựng xong. Sau khi xếp đồ xong, Cố Di Gia chào hỏi mọi người, cầm một túi nhỏ ra cửa.
Lúc này đang là chiều tối, từng nhà bắt đầu nấu cơm chiều, có thể ngửi được mùi đồ ăn trong không khí, tràn ngập hơi thở nhộn nhịp của cuộc sống. Cố Di Gia bước ra khỏi nhà của cục trưởng Ngụy, trên đường đi gặp rất nhiều hàng xóm, cô chào hỏi bọn họ. Cô đi xuyên qua hơn nửa khu tập thể rồi đi đến trước một căn nhà.
Cố Di Gia gõ cửa.
Một lúc sau, cửa nhà mở ra.
Một bà cụ có mái tóc hoa râm đứng sau cửa, bà ấy hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, nghiêng người để cô đi vào rồi hỏi: “Sao cháu lại đến đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây