Cố Minh Nguyệt cứng ngắc đứng ở trong phòng, nhìn người đàn ông kia nghênh ngang đi vào.
Nét mặt anh ta hung ác nham hiểm, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười, khuôn mặt đó không còn nét nghiêm chỉnh nhã nhặn như khi mới gặp, từ đuôi mày đến thái dương có một vết sẹo, từ khóe miệng đến cằm cũng có một vết, khiến cho khuôn mặt nghiêm chỉnh này thêm mấy phần hung ác.
Người đàn ông đi dạo một vòng quanh căn phòng chật hẹp, ánh mắt nhìn về phía Cố Minh Nguyệt, tấm tắc nói: "Cố Minh Nguyệt, cô sống cũng được đấy chứ nhỉ!"
Cố Minh Nguyệt nhìn vào ánh mắt của anh ta, sợ run người.
Cô ta hoảng sợ hỏi: "Anh, sao anh lại ở đây?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây