Lúc đó Cố Minh Nguyệt đã hai mươi sáu tuổi, cho dù là ở thị trấn hay là nông thôn đều được coi là gái già, không dễ tìm đối tượng, cộng thêm có một người mẹ khó tính và xoi mói thì càng khó gả.
Nhưng Vu Hiểu Lan cũng ghét bỏ đám thanh niên đó không phải là đồ chân đất ở nông thôn thì cũng là công nhân nhỏ, một chút tiền như vậy, làm sao bà ta sao có thể vừa mắt được?
Bà ta cảm thấy con gái mình vô cùng tốt, nhưng không biết trong mắt người khác trong thành phố có đầy những cô gái như Cố Minh Nguyệt.
Những năm này dì cả của Cố Minh Nguyệt cũng lo lắng nhiều về hôn sự của cháu gái ngoại.
Vốn dĩ dì cả cũng có lòng tốt, muốn tìm một chốn về tốt cho Cố Minh Nguyệt. Nhưng ánh mắt của Vu Hiểu Lan quá cao, cảm thấy người này không tốt, người kia không tốt, chọn tới chọn lui, phí hoài mấy năm, làm bà ta dần dần cũng trở nên mất kiên nhẫn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây