Diệp Ngưng Dao nghĩ thầm: Mùi này thơm quá đi mất? ! Không tanh chút nào!
Phó Niên và Phó Viện ngồi ở bên cạnh cô ngoan ngoãn không nhúc nhích, nhưng đôi mắt to đen láy của bọn nhỏ đang nhìn chằm chằm vào đĩa đựng tôm cá mà chảy nước miếng, mùa mà bọn nhỏ mong chờ nhất hàng năm cuối cùng cũng đã đến!
Hiếm lắm hai bọn nó mới được ăn một bữa hải sản thịnh soạn như vậy.
Thấy bọn họ không ai động đũa, cô ngại ngùng thử trước, Diệp Ngưng Dao liếm môi dưới, hỏi: “Sao mọi người không ăn đi?”
Phó Viện ngẩng đầu lên và giải thích với cô, “Bọn em chờ chú Thập Đông bóc vỏ cho ạ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây