“…” Lời nói của cô khiến lời Giang Hoài muốn buột miệng nói ra liền nghẹn trở lại: “Dao Dao, chúng ta đừng như vậy nữa được không?”
“Tôi chỉ có thể nói chuyện này tôi không có ý kiến gì, anh không có vấn đề gì khác thì có thể đi.”
Diệp Ngưng Dao khoanh tay trước ngực, cổ họng Giang Hoài bị giọng điệu lạnh lùng của cô bóp nghẹn, hắn suy nghĩ một chút, nói một cách cay đắng, “Anh chỉ hy vọng em đừng làm những điều ngu ngốc vì anh, trong số những người đàn ông trong làng này không có ai đáng để em giao phó cả đời mình đâu.”
“Anh đừng tự mình đa tình nữa, tự lo cho thân mình trước đi.” Diệp Ngưng Dao thay Giang Hoài mở cửa nhà kho, ý muốn đuổi hắn đi của cô rất rõ ràng.
Giang Hoài chăm chú nhìn cô, chần chừ muốn nói lại thôi, cuối cùng rời đi với vẻ mặt ủ rũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây