“Hôm nay tôi không có chuẩn bị gì. Để ngày mai tôi đãi anh bữa tối, gọi cả chị dâu cùng những người khác nữa nhé.” Mấy năm vừa qua, cô là người duy nhất xem chị dâu anh là người bình thường. Trong lòng Phó Thập Đông cảm thấy ấm áp, giọng nói cũng vô thức mềm xuống, “Không cần, tôi đi về đây.”
Anh dùng mu bàn tay lau đi mồ hôi mỏng trên trán, chịu đựng nhớp nháp trên người, chỉ muốn mau chóng về nhà đi tắm. “Anh không mang bọn họ tới đây, vậy tôi tự mình mua đồ rồi qua tìm anh cũng không sao.”
Diệp Ngưng Dao không cho Phó Thập Đông cơ hội phản bác, đẩy anh ra khỏi cửa viện. “Quyết định như vậy đi. Tối mai tôi chờ ở nhà.”
“…” Phó Thập Đông sợ cùng cô tiếp xúc thân thể nhiều, chỉ có thể tùy ý để cô đẩy anh ra.
Mãi cho đến khi bị đẩy ra khỏi cửa viện, anh mới nhớ ra lời từ chối của mình đã bị cô gái này phản bác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây