Thời này ngành du lịch chưa bắt đầu phát triển ở mọi miền đất nước, những ngôi làng gần núi tỉnh Hà Bắc vẫn còn rất nghèo, Phó Thập Đông trả năm nhân dân tệ cho chỗ ở, một số dân làng đã vội vã đưa bọn họ vào.
Cuối cùng, bọn họ chọn một ngôi nhà trong làng có sân rộng nhất và nhiều phòng nhất để ở.
Sau khi ngồi trên tàu một ngày, một vài người trong số bọn họ tắm rửa sơ sài và đi ngủ sớm.
Diệp Ngưng Dao bị chứng mất ngủ khi thay đổi trong môi trường mới, nghĩ đến Miêu Miêu có thể đang khóc vì nhớ cô khiến cô càng mất ngủ hơn.
Thấy cô trằn trọc lăn qua lăn lại không ngủ được, Phó Thập Đông vươn cánh tay qua cổ cô, ôm cô vào lòng hỏi: “Ngày mai còn phải dậy sớm, em ngủ không được hay sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây