Diệp Ngưng Dao vội vàng ấn tay anh xuống, chán nản nói: “Em thực sự không muốn ăn nó! Làm ơn, em sẽ không ăn!”
“Trứng gà rất bổ dưỡng, sao em lại không ăn?” Phó Thập Đông không rõ nội tình, nhìn thấy vẻ mặt chán ghét của vợ, vẫn dừng động tác trên tay lại.
“Từ khi mang thai, mỗi ngày em đều ăn sáu quả trứng gà, em thật sự không muốn ăn nữa.” Diệp Ngưng Dao mím môi, nghĩ tới những gì trải qua một tháng này, trước mặt người đàn ông của mình đột nhiên cảm thấy có chút ủy khuất.
Thấy cô sắp khóc, Phó Thập Đông vội vàng đặt quả trứng xuống, vuốt ve mặt cô, ôn nhu dỗ dành: “Được rồi, chúng ta không ăn nữa, ngoan nào, em đừng khóc.”
Giờ phút này, cô có rất nhiều điều muốn nói, vì vậy cô sụt sịt, dùng giọng điệu bất đắc dĩ nói: “Bác sĩ nói con của chúng ta rất yếu, mấy ngày trước thiếu chút nữa đã sảy thai, mỗi ngày em đều mong anh trở về, nhưng lại mãi không thấy anh quay lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây