“Ô... Phải cởi quần áo ra để trú mưa sao? Anh không chuẩn bị trước khi nói dối sao, anh đang nói chuyện vớ vẩn!”
“Mưa cũng không lớn, trú cái gì?”
“Ngọc Như, về nhà với anh đi! Về nhà anh sẽ giải thích với em!” Mạnh Nghênh Võ cũng biết những lời bào chữa mà hắn ta đưa ra sẽ không thuyết phục, bây giờ hắn ta chỉ muốn ra khỏi nơi ma quái này và quay về nhà nghĩ cách.
Hắn ta có thể bình tĩnh như vậy bởi vì trong nhận thức của hắn ta, nhà họ Mạnh có thể nói là một tay che trời ở trong thôn, cho dù hắn ta có lỗi thì người trong thôn cũng không thể làm gì được.
“Tôi không đi cùng anh, tôi biết anh trở về nhất định sẽ đánh tôi!” Trần Ngọc Như trốn ở sau lưng Mạc Tiểu Thanh, sợ hãi lắc đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây