Ở góc dưới bên phải của chiếc khăn có thêu một chữ “Đông” rất đẹp.
Diệp Ngưng Dao nhận lấy chiếc khăn tay mà cô ấy đưa cho, nhìn nó một lúc lâu nhưng không thể hiểu được ý nghĩa chính xác của từ “Đông“.
Nó có thể là họ? Cũng có thể là tên? Nó cũng có thể chỉ là một thứ tự sắp xếp thôi?
“Chiếc khăn tay này có liên quan đến thân thế của Đông Tử, chị sợ rằng một ngày nào đó chị sẽ lại phát điên. Em là vợ của chú ấy, vì vậy chị sẽ giao nó cho em để sau này em bảo quản nó.”
“Sao chị không đưa luôn cho anh ấy?” Diệp Ngưng Dao đem khăn tay đặt ở trên giường đất, có chút không hiểu suy nghĩ của cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây