“Người ta đều nói hổ dữ không ăn thịt con, ngược lại ngay cả con gái ruột của bà mà bà cũng thấy chết không cứu, bà là đồ lòng dạ bị chó tha!”
Được vợ che chở, Phó Thập Đông cũng không phát hiện khóe môi hơi nhếch lên, cho dù bị mắng là “dã chủng”, nghe cũng không chói tai như ngày xưa nữa.
Bị một tiểu nha đầu mắng như vậy, Chu Đại Hoa ngay lập tức ngồi trên mặt đất vỗ đùi gào khóc: “Ôi! Đây là đạo lý gì vậy chứ... Muốn đem con gái đón về nuôi dưỡng sao lại khó như thế chứ! Tôi không còn sống nổi nữa rồi....”
Loại tiết mục một khóc hai nháo ba thắt cổ này diễn ra thường xuyên ở trong thôn.
Hàng xóm gần đó nghe thấy động tĩnh đều chạy đến xem náo nhiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây