“Anh biết đan mũ rơm sao? Anh thật đúng là khéo tay.”
“Đan cho em đấy, có thích không?” Đầu của cô nhỏ nên anh cố ý làm vừa với đầu của cô.
Diệp Ngưng Dao kinh ngạc nhìn về phía anh: “Bình thường em cũng không làm việc ngoài trời nắng, anh không cần phải đan nón cho em đâu.”
“Ở đây đến tháng sáu mặt trời sẽ rất nắng.” Anh cầm mũ rơm lên để thử xem kích thước có vừa với đầu cô chưa.
Ngay sau đó lại lấy mũ xuống, từ nơi khác cầm tới một cái ghế ba chân ngồi xuống bên cạnh cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây