Diệp Ngưng Dao bất giác nhìn Phó Thập Đông, vừa lúc đụng phải ánh mắt cực nóng của anh, cô lập tức thu hồi tầm mắt, hàm hồ nói: “Vâng ạ, thím, chúng cháu còn có việc, khi nào rảnh rỗi lại nói chuyện tiếp ạ.”
Bình thường Chu đại thẩm đối với cô cũng không tệ, cho dù hiện tại xấu hổ muốn chết, Diệp Ngưng Dao vẫn là cười khanh khách nể mặt.
“Vậy các cháu bận thì đi trước đi, thím cũng lên núi hái chút hạnh.”
Đưa mắt nhìn Chu đại thẩm rời đi, Diệp Ngưng Dao chột dạ cúi đầu trầm mặc không nói.
Thấy cô vẫn không nói lời nào, Phó Thập Đông đỏ bừng vành tai, ho nhẹ một tiếng, giải vây nói: “Chúng ta đi thôi, đến trạm y tế kiểm tra một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây