Có ký ức của nguyên chủ, Diệp Ngưng Dao vẫn biết chúng là cái gì, món quà này có chút quý giá, cô cũng không có ý định nhận lấy.
Mạc Tiểu Thanh ở một bên nhìn líu lưỡi, so với đến tay không, sao cô lại cảm thấy Lâm Tử An lại khoe khoang như vậy chứ?
“Ý anh là gì vậy hả? Mang theo quà tặng cũng không nói trước cho tôi biết, là muốn tôi phải xấu mặt sao?”
Một trận chỉ trích khiến Lâm Tử An không hiểu tại sao, anh không để ý đến việc Diệp Ngưng Dao cự tuyệt mà trực tiếp nhét đồ vào tay cô, ngay sau đó xoay người hỏi Mạc Tiểu Thanh, ngữ khí ác liệt: “Tôi mang theo lễ vật có quan hệ gì tới cô chứ? Cô chạy đến nhà người khác ăn không uống, cô còn ở đây vô lý mà mắng tôi sao?”
Thấy hai người càng cãi nhau càng hăng hái, Diệp Ngưng Dao đành phải một tay xách giỏ trúc một tay cầm lễ vật, dùng khuỷu tay đẩy bọn họ vào sân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây