Hắn ta từ từ di chuyển bước chân của mình và lùi lại bên đường.
Xe trâu chạy dần dần rời khỏi tầm mắt hắn ta, Giang Hoài đứng một mình tại chỗ, trong lòng trống rỗng...
Trên xe trâu, Diệp Ngưng Dao thấy sống lưng người đàn ông thẳng tắp không nói một tiếng, trong lòng mắng Giang Hoài qua lại tám trăm lần, bầu không khí vốn đang tốt đẹp đều bị tên không có mắt kia phá hư.
“Những lời vừa rồi của anh ta, anh đừng để trong lòng nhé, em và anh ta đã sớm không còn liên quan gì đến nhau nữa rồi, chỗ cha mẹ em... Bình thường họ đều rất tôn trọng ý kiến của em, năm nay tết em sẽ đưa anh về gặp họ nhé.”
Phó Thập Đông quay đầu, bình tĩnh nhìn cô, lông mi rậm khẽ chớp một cái: “Ừ, được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây