Nếu như đắc tội với anh, sau này bản thân ông ấy sẽ mất rất nhiều cơ hội kinh doanh, là một thương nhân thì ông ấy có thể phân biệt được đâu là lớn đâu là nhỏ.
“Bao nhiêu tiền?” Sắc mặt Phó Thập Đông lạnh lùng, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn, dáng vẻ này chính là biểu thị anh đang tức giận, ông ấy nuốt nước miếng, không dám tùy tiện ra giá: “Tám mươi tệ, giá này được không?”
“Chín mươi tệ, không thiếu một xu.” Lúc đầu còn muốn cho ông ấy kiếm một ít, nhưng nếu ông ấy không phải là người thành thật, vậy thì một xu cũng không kiếm được.
“Được! Chín mươi thì chín mươi!” Chỉ cần không đắc tội lão tổ tông này, cho dù thêm hai đồng tiền nữa, ông ấy cũng sẽ nhận.
Sau khi về thôn, hai người đến nhà họ Phó, Phó Thập Đông đưa chín mươi tệ cho Diệp Ngưng Dao, dựa theo ý định trước đó, Diệp Ngưng Dao lấy ra một tờ mười tệ đưa cho anh xem như phần thưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây