Lưu Kiếm đứng dậy nhìn cô: “Tôi nghe nói, cô muốn lái máy bay, chi bằng sau này tôi dẫn cô đi tập luyện? Đi theo tên da mặt trắng bệch chỉ biết nhảy lò cò này, cô vẫn còn muốn tiến bộ đó chứ?
Dung Viễn là người bạn từ nhỏ đến lớn của nguyên chủ, mà cái tên rác rưởi trước mắt là ác mộng từ bé đến giờ của nguyên chủ, còn muốn đưa cô đi luyện tập?
Trần Linh Linh cười duỗi tay ra, vỗ vào gương mặt ngăm đen thấm đẫm mồ hôi của cái tên đứng trước mặt: “Đợi đó.
Cô bước đến xà ngang, nhảy lên nắm chắc: “Kiếm Phong, đếm cho chị nào.
Kiếm Phong đếm đến năm, đã trông thấy ở phía xa có người đi đến, lớn tiếng gọi: “Ba ơi…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây