Anh ta vẫn trưng ra vẻ mặt không chấp nhận, Trần Linh Linh đưa túi đồ xách trên tay: “Ban đầu định nhờ dì giúp tôi gửi, nhưng mà anh tới đây rồi, vậy thì tự ôm về nhé. Trong đó có sách của anh đó.
Dung Viễn nhận lấy, mở ra xem thử: “Vải này là? Lúc này không phải cô nói mua để may cho mẹ đi họp ở Kinh thành sao?
“Tôi nói bừa đấy, được không?
Anh ta lật tìm thấy ba quyển sách: “Được, tất nhiên được rồi.
Lưu Đan thấy hai người nói chuyện tự nhiên lại thân thuộc, rồi nói: “Vậy được, hai cháu ở đây trông Phi Phi và Kiếm Phong nhé, dì đi nấu cơm tối. Linh Linh ở lại đây ăn cơm nha.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây