“Được rồi, mẹ mắng ông ấy, ông ấy còn có thể chia tài sản cho mẹ sao?” Trần Nhã Như lái xe đưa Tạ Mỹ Ngọc về, về đến nhà thì thấy Phỉ Dung đang thu dọn hành lý, cứ thế đứng đó khóc.
“Dạ, tôi đã tìm được công việc mới rồi. Nên mới đến đây chào tạm biệt hai người.”
Với tình huống trước mắt này, Trần Nhã Như không còn khả năng thuê Phỉ Dung được nữa, phòng ở đã bị tịch thu, bây giờ cô ta đang dựa vào việc bán trang sức sống qua ngày, lúc mua trang sức giá cũng không thấp, sau khi bán ra, cô ta cảm thấy rất đau lòng, nhưng biết làm sao bây giờ? Nếu không bán, thì một nhà ba người còn phải ăn uống, phải trả tiền thuê nhà.
Thanh toán xong tiền lương cho Phỉ Dung, may là bây giờ Tạ Mỹ Ngọc còn ở đây, nên có thể giúp cô ta trông đứa nhỏ.
Tạ Mỹ Ngọc nhìn thấy tình hình hiện tại thì không có cách nào khuyên con gái không đi quay loại phim như thế nữa. Bà ta chỉ có thể tự an ủi chính mình, đời trước những người quay loại phim này đều có thể trở thành siêu sao điện ảnh, bản thân cũng không cần phải cổ hủ quá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây