Khắp cục Hoa Đông, người có thể mắng Cát Gia Khang là mười ba giờ chỉ có Hồng Thục Phân.
Trang Linh Linh muốn cáo trạng, nhưng thấy ánh mắt mọi người xung quanh tập trung hết về phía này, cái này? Bản thân cô đúng là không nói nên lời.
Cát Gia Khang bị vợ mắng là “mười ba giờ” vẫn nở nụ cười tươi rói nhìn Trang Linh Linh: “Chú nói gì, mau nói cho cô cháu nghe đi!”
Hồng Thục Phân đứng lên, đi tới: “Ai nha, cháu không cần coi lời ông ấy nói là thật, đôi khi đầu óc của ông ấy không được tốt cho lắm. Bây giờ xem như thím đã hiểu rõ, người đọc sách như các cháu tốt thật a! Là thế này, rõ ràng cô nói với ông ấy là muốn tới nhà hàng xóm giúp làm dép lê, nhưng mười ba giờ này vào nhà tắm lại quên lấy quần áo, chờ cô về, thấy ông ấy chờ trong nhà tắm suốt nửa giờ. Cô hỏi ông ấy vì sao, ông ấy nói Tuệ Mẫn ở nhà, ngượng ngùng chạy ra. Cô lại hỏi ông ấy, sao không nhờ Tuệ Mẫn chạy sang nhà hàng xóm gọi cô? Lúc này ông ấy ngơ ngác nhìn cô. Chuyện đơn giản như thế, thế mà ông ấy lại không nghĩ ra.”
Hồng Thục Phân nói xấu chồng như thế, làm cho cả bàn đều cười nghiêng cười ngả, Cát Gia Khang ghét bỏ nói: “Em có thể đi rồi, làm gì thì làm đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây