“Bác gái, lúc về cháu đã mắng anh ấy rồi, nói rằng tuổi tác của anh ấy đều sống trên người con chó, đã thế còn học chuyên ngành toán học và kỹ thuật tài chính, thế mà ngay cả phép tính của học sinh tiểu học cũng làm không ra.”
“Vâng vâng vâng, đều do cháu sai. Bác gái, bác tin tưởng hai người bọn cháu đi, thật sự là bọn cháu nhớ nhầm tuổi. Chủ yếu là vì bạn học của chúng cháu đăng ký được, mọi người đều học cùng cấp, cứ nghĩ là bằng tuổi nhau, không ngờ cậu ấy từng tạm nghỉ học, đúng là sai lầm mà. Chúng cháu cũng biết là quá đáng lắm, chứ không có ý định muốn lừa dối qua cửa đâu mà.”
“Đều là lỗi của anh. Hôm nay vứt cả đống mặt mũi, cũng ném sạch mặt mũi của thầy giáo già là ông nội, về sau anh bảo xem ông còn dạy học trong trường thế nào bây giờ, cháu trai nhà mình còn không nhớ nổi tuổi tác của bản thân. Thanh danh trong trường của em rất tốt, lại có đối tượng là anh, anh kêu em phải về trường thế nào bây giờ?” Nói xong, Trang Linh Linh hu hu hu bật khóc.
Cái này, còn chưa mở miệng giáo dục mà! Sao lại khóc rồi? Thái độ của cậu nhóc cũng tốt, vì thế cán bộ kế hoạch hóa gia đình nói: “Được rồi, được rồi! Cô gái nhỏ, chúng tôi tin tưởng cháu. Nhưng mà! Nên nói, tôi vẫn phải nói, ngày nay quốc gia của chúng ta đang chấp hành chính sách kế hoạch hóa gia đình, một đôi vợ chồng chỉ sinh một con, cổ vũ kết hôn muộn, sinh con muộn. Hai cháu đều là sinh viên, vẫn nên lấy sự nghiệp làm trọng thì hơn.”
Trang Linh Linh không có can đảm cãi lại bác gái này, cô nắm trong tay cả sự nghiệp lẫn hôn nhân, hai tay đều cứng. Bây giờ nói như vậy, mẹ nó ai tin? Mình nói mình học toán vô cùng tốt, người ta nói ngay cả 83 – 62 cô cũng không biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây