Coi thường nơi đây và cả con người sống ở đây, thật sự rất bẩn, nghèo cũng cực kì nghèo đói.
Có những con ngõ chật hẹp vừa một người chui lọt, những ngôi nhà lụp xụp bước vào một mình sờ trán chứ đừng nói đến nhà tắm có bồn cầu dội nước, thậm chí cả nhà vệ sinh công cộng, trong nhà đều dùng ống nhổ, nước sinh hoạt, giếng khoan của hơn chục gia đình vẫn dùng chung.
Một gia đình năm sáu người chen chúc trong căn nhà chưa đầy hai mươi mét vuông, có sàn gỗ ngăn cách với những người hàng xóm ở tầng dưới, tiếng ho khục khục vang lên.
Đây là hoàn cảnh sống của dân cư góc Đông Bắc Giang Thành ở thời đại này, các cô gái trẻ ở đâu đều nghĩ chuyện cưới gả để làm giàu, mà con trai cũng có đơn vị, nếu như đơn vị có kí túc xá thì cũng đã sớm chuyển ra ngoài.
Tạ Mỹ Ngọc và Trần Kiến Cường sống ở đây khi họ còn nhỏ, sau đó, Trần Kiến Cường được giao làm công nhân lò hơi tại sân bay và bắt đầu sống trong ký túc xá của đơn vị. Tạ Mỹ Ngọc cũng rời khỏi đây sau khi kết hôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây