Còn biết giả vờ? Lận Gia Húc không ngờ đứa trẻ này lại có thể kiêu ngạo như vậy, ông ta tức giận cười đáp lại: “Chúng ta là người thông minh không nói lời mập mờ, tôi sẽ mua cho cậu một căn nhà lớn ở Canada, nếu cậu định cư ở đó, tôi đảm bảo rằng cậu sẽ không phải lo lắng về cơm ăn áo mặc trong suốt quãng đời còn lại. Cậu không được phép quay lại Đại lục hay đến Cảng Thành."
"Thưa ngài? Ngài bệnh nặng sao? Ngài đang nói nhảm cái gì vậy? Tôi biết ngài à?" Dung Viễn duỗi tay ra, mở ngón tay: "Có bệnh thì đi chữa, Đông y Tây y kết hợp cũng được.
Dung Viễn đi trước, Lận Gia Húc nhìn anh bước đi, nhanh chóng đứng trước mặt anh: "Cậu định làm gì?"
Lận Gia Húc quyết tâm hành động trước, dù sao trong các trung tâm mua sắm ở thành phố Cảng Thành đã có tin đồn, nói Mẫn Ngọc Nghi đã tìm thấy con trai của bà ta, tất cả họ đều đang đặt cược xem liệu nhà họ Lận có nhận đứa con hoang này hay không.
Lúc nhìn thấy Dung Viễn vào cửa, để tránh anh làm ầm ĩ, mất mặt ở chỗ này, không bằng nói rõ ràng để tiểu tử này không làm được gì, cho nên ông ta chỉ nói với giọng ôn hòa: "Dù là ai, mục đích là gì? Đừng mơ tưởng vào được nhà họ Lận."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây