Trong mắt Mẫn Ngọc Nghi tràn đầy ý cười, đứa trẻ trước mặt bà ta có dáng người thon dài, cao hơn thầy của nó đến nửa cái đầu, vóc dáng mảnh khảnh nhưng không gầy yếu, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan nảy nở như được tạc khắc. Quan trọng hơn chính là gương mặt này, chỉ cần liếc mắt một cái là đã biết chính là người nhà họ Lận.
Năm đó trước khi giải phóng hai năm, ông cụ Lận đưa con trai cả đến Hồng Kông lập nghiệp, để lại đứa con trai thứ hai ở Giang Thành quản lý sản nghiệp. Sau này công tư hợp doanh*, Lận nhị gia kết thúc công việc kinh doanh, đến Hồng Kông thì phát hiện đã không còn vị trí của hắn, sau đó vị nhị thiếu gia này dựa vào tầm nhìn của mình, tìm đến bến cảng mở công ty vận chuyển. Ưu thế của Hồng Kông ở chỗ nó là một Cảng Thành biển với giao thương quốc tế sầm uất, ngoài ra, Lận nhị thiếu gia Lận Gia Húc tài hoa xuất chúng, thủ đoạn sắc sảo, cha con liên thủ, chưa đến mấy năm, ngành vận chuyển đã vượt qua ngành kinh doanh dệt bông ban đầu.
(*) Công tư hợp doanh: hình thức kinh doanh do nhà nước và tư nhân cùng góp vốn.
Khúc mắc lớn trong lòng ông cụ Lận là cháu trai lớn ngoại trừ không có năng lực, còn luôn gây chuyện chuyện thị phi bên ngoài, vợ chồng luôn lục đục mâu thuẫn, sau khi cháu dâu sinh được một cô con gái, bụng lại không có động tĩnh. Ngược lại mấy đóa hoa thơm cỏ dại ngoài kia đã sinh cho cháu ông hai đứa con ngoài giá thú.
Lão lão gia tức giận mắng Lận đại gia không biết dạy con, đồng thời công khai tuyên bố rằng Lận gia tuyệt đối sẽ không bao giờ thừa nhận một đứa con ngoài giá thú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây