Chư Uẩn Giai cúi đầu nhìn bài tập mà cô giáo Vu đưa cho mình, đọc thuộc lòng chép lại, cái này? Sao lại nhiều như vậy? Như này không phải là quá lãng phí thời gian sao?
Cô ấy ngẩng đầu lên: "Thưa cô, đề thi ngữ văn lấy viết văn làm chủ đạo, em cứ học thuộc lòng rồi chép văn bản như vậy sao có ý nghĩa được chứ?"
Cô giáo Vu nhìn cô ấy: "Tôi là thấy thành tích khoa học của em tương đối tốt nên mới muốn giúp em. Tôi phải đốc thúc em. Sáng mai em sẽ tự mình đến văn phòng và đưa nó cho tôi."
Chư Uẩn Giai bị cô giáo đuổi ra khỏi văn phòng. Cô ấy tranh thủ buổi trưa và giờ tự học để tiếp tục chép bài, mặc kệ giáo viên có đúng hay không, ông ta vẫn luôn muốn tốt cho cô ấy.
Sau khi tan học, cô ấy bước ra khỏi cổng trường, trong lòng nghĩ lại thì thấy có gì đó không ổn. Hôm nay nếu cô ấy hoàn thành nhiều bài tập như vậy, ngày mai cô Vu lại cho số lượng bài tập nhiều như thế nữa, cô ấy có thể không chịu nổi. Cô ấy phải nói chuyện với giáo viên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây