Trần Linh Linh quấn khăn lên tóc: "Hai người còn đi qua đó xem sao? Dì không nghĩ mấy đứa trẻ chúng cháu ngu ngốc chứ?"
"Dì cảm thấy Hải Kiện nhà chúng ta rất giống dì, thông minh!" Mẹ Hùng đắc chí rót canh gừng cho hai người: "chính là muốn dẫn bọn họ đi đến lò hỏa táng để họ ở đó, cho bọn họ nhìn xem người chết thì không thể sống lại, để cho người phụ nữ muốn nhảy lầu này biết một chút cảm giác một người đi vào, một cái hộp đi ra là thế nào."
Trần Linh Linh tiếp xúc với mẹ Hùng không nhiều lắm, mẹ Hùng làm trong tổ hậu cần dưới mặt đất, làm ở bộ phận hành lý ký gửi, ba Hùng là trưởng phòng tài vụ. Hai người ở trong lòng Trần Linh Linh chính là nhân viên sân bay tiêu chuẩn, đi làm tan tầm, siêng năng chịu khó, không nghĩ tới lại vui như vậy.
Trần Linh Linh uống một hơi hết chén canh gừng, Chư Uẩn Giai cũng uống. Mẹ Hùng đi tìm bát rồi chia mì ra hai bát: "Mì nấu với rau cải muối. Rau cải muối là dì mang từ dưới quê lên, ăn rất ngon. Vừa rồi mang tới cho hai thằng nhóc kia, A Viễn ăn hết một bát lớn, nhưng không cho hai người kia ăn."
Trần Linh Linh bưng bát lên, không biết là đói bụng hay sao mà cô ăn thật sự rất ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây